Suy nghĩ: Gia đình là 1 thứ vô cùng quí giá. Anh thừa nhận là anh đã có một mái ấm một hạnh phúc không thể lớn hơn, một thứ hạnh phúc không bao giờ mất, anh rất vui vì trong hạnh phúc đó có : ba mẹ, bà , cô chú , anh chị họ , và 2 đứa em nữa còn nhớ khi còn ở nhà những điều hạnh phúc đó cứ ùa về trong anh, anh rất muốn có mãi nhưng cũng phải đi học và xa cái hạnh phúc đó thôi, bước ra cuộc sống thì chỉ có bản thân lo cho chính mình chứ đâu ai đâu, rồi lâu lâu lại nhớ về gia đình ấm cúng đó, nhớ về ba mẹ đã làm vất vả để nuôi chính mình ăn học. Đôi khi cảm thấy muốn bật khóc quá, cảm thấy mình chẳng làm được gì cả, và thậm chí buồn lắm, nhưng trong tâm tư này đây chỉ mong sẽ có 1 ngày thành đạt có 1 thứ gì đó nuôi sống chính mình để ko phụ lòng gia đình nữa…….
Tôi đã tự hào vì đã được sinh ra, và rất tự hào về gia đình, tuy gd chẳng có gì là cao sang quí tộc , không giàu , nhưng tôi có cảm giác mình rất đầy đủ vì những gì gd đã ban tặng.
Tôi đang tự hứa rằng mai này sẽ là một người giỏi để giúp gia đình để cho mọi người biết rằng ba mẹ tôi là người rất giỏi.
Có lần tôi thấy em gái mình khóc tôi chỉ muốn khóc theo thôi vì con chó nó rất yêu quí bị chết, tôi cũng mong có một ngày đi làm để có tiền mua nó 1 con chó để không buồn nữa và đôi khi đó là 1 giấc mơ xa vời không có thật nhưng sẽ cũng có thể là sự thật vì cố gắng sẽ làm được…
Mỗi lần xa nhà là mỗi lần nhớ mỗi lần đi về hạnh phúc tràn trong tim.
Khi đi xa nhớ mãi những ngày thơ ấu.
Những ngày còn học phổ thông mến thương
Ôi hạnh phúc sao ngắn ngủi đến thế nhỉ
Nó chỉ đến trong câm lặng và luyến tiếc
02/09/2010
There are no comments for this post yet.
Be the first to comment. Click here.