Trong đêm này cùng với 1 ngọn đèn trắng! Anh ngồi viết dòng tâm sự: “Nhiều điều thơ bé đang trôi vào dòng suy nghĩ” nó đang ùa về tâm tư anh lúc này, anh chỉ nhớ khi anh còn nhỏ khi đi học lớp 1, con đường quê anh la 1 con đường thẳng băng nhưng bề rộng chỉ khoảng 3 dang tay, Và đường đi học về cỡ chỉ mấy trăm mét nhưng quãng đường đi bộ về nhà thật là một khoảnh khắc thật khó quên trong anh, nó khơi lại niềm vui còn thơ ấu, niềm vui khi cắp sách tới trường khi đi học. Niềm mơ ước được nghỉ hè thật nhiều khi còn nhỏ, tuổi thơ của anh nó đẹp và hồn nhiên quá anh đã quen vô số bạn bè gần xa, hi hi thật là một tuổi thơ đẹp đẽ và ngây thơ, trong sáng.
Đến chiều chều thì ra đám cỏ kế bên trường vui chơi chạy nhảy. rồi anh đi bức những con gà cỏ ngồi đi đấu với gà cỏ của những đứa bạn, niềm vui ấy cùng anh đi theo anh sau những năm tháng còn nhỏ. Anh còn nhớ hồi đó anh được ba mua cho một con diều chỉ vỏn vẹn 6000đ nhưng nó là một số tiền khá thời đó, anh rất quí nó, và rất mực yêu ba má, khi a viết đến dòng này sao nước mắt anh lại muốn tuôn ra. Mặc dù a là một con người luôn sống cùng hướng với cô đơn và lạnh lùng.
Cứ mỗi chiều ba lại đưa anh ra cánh đồng cỏ xanh cùng xem anh thả diều, anh là một cậu bé ham chơi không nghịch ngợm và anh rất vui khi được ba chở đi chơi. Mãi đến một ngày kia anh mang con diều yêu quí của mình đi thả ở phía sau nhà thờ, không may gió lớn con diều ấy lạng rồi dính lên cây bàng, đúng lúc đó thì má của anh đến dắt anh về, anh nói: má ơi con diều của con ở trên cây rồi, má nhẹ nhàng nói bỏ đi con ơi dù gì nó cũng trên đó rồi, về nhà đi với má nè, trời sắp mưa rồi đó, Anh đã ko tiếc con diều và đã cùng với má đi về và anh cũng ko buồn và cũng không khóc.
Rồi đến năm anh lên lớp 4 thì ở ngoài trường tiểu học ở khu đất bên kia bơm cát, cứ mỗi chủ nhật vào chiều anh ra đó cùng nặn cát để chơi trò tông 2 quả cát xem ai bể trước, và cùng nhau xây 1 công trình nước từ ống nước bị hở tạo ra 1 tuyến dẫn nước anh dùng tay dào bới từ từ tạo ra 1 đường nước chia ra nhiều nhánh và cho chúng đi tới 1 hố lớn cảnh tượng thật là tinh nghịch.
Rồi trong năm đó cứ đến mùa thả diều thì anh lại xin ba má vài ngàn đi mua lần này anh mua một con diều nhỏ chỉ chạc 3000đ nhưng anh về chỉnh sửa một chút và sử dụng nhiều dây tạo ra nó 1 sự lột xác và nó đã là con diều chiếm lĩnh trên không, nhưng khi lúc thu diều thì ôi thôi lâu quá vì dây dài vô cùng 😀 Tuổi thơ hòa cùng nhiều niềm vui cùng gia đình thân yêu, anh yêu quí gia đình anh không thể tả nổi……. Cuộc sống anh trải qua nhiều tháng năm tuổi thơ yêu dấu, cùng với những trò chơi dân gian nhớ lại anh chỉ sợ giọt nước mắt nó muốn tuôn ra! ANh chỉ có thể viết tới đây.
There are no comments for this post yet.
Be the first to comment. Click here.