Em,…….! Đừng để anh phải nhói tim, xin em hãy đi xa anh.. Vì anh chẳng làm được gì, xin em hãy xem anh như người bạn đi, vì anh không lo được gì cho em, anh mong em chỉ mỉm cười với anh là được rồi. Tình cảm sẽ có 1 lúc nhạt phai thôi mà phải không em. Nếu anh không nói điều này thì sẽ có 1 ngày nào em cũng nói. Thôi thì anh nói trước để mai này em luôn hạnh phúc. I’m Say Sorry Because anh không thể chạm tới em. Gương mặt anh rũ xuống, đôi mắt và tâm hồn anh chìm xuống như anh rơi xuống. Tinh thần anh đang suy sụp về những gì đang xảy ra rất nhiều trong cuộc sống của anh, anh buồn quá việc học tập nhóm của anh riêng lẻ làm anh thấy mệt mỏi và chán nản quá..
Anh tự nhủ nếu như thế này 100 năm sau anh cũng chưa thành công được. A không muốn khóc bây giờ vì anh biết sau lưng anh có gia đình anh luôn tin anh, đứa em bé nhỏ của anh nữa.. Và một vài người thân luôn tin rằng anh sẽ làm được nhiều điều mà..!
Bạn bè anh nữa.. Nhưng tâm hồn anh hơi suy sụp anh mệt mỏi.. Anh chỉ muốn mãi chìm trong giấc ngủ dài để anh không còn cảm thấy mệt mỏi trong cuộc sống quên đi ưu tư phiền muộn mà cuộc sống mang lại cho anh>
ANh không biết nói sao nữa em ơi.. Tâm tư lòng anh luôn = sự cô đơn , trống vắng trong đêm, sự hiu hắt không giọng nói..! Anh ,,,Anh,,,, Không hiểu tại sao anh lại có sự khác biệt lớn quá..!
Có thể anh.. chỉ mãi tên ngốc thôi…nhưng cho dù anh ngốc cũng chẳng sao, anh chẳng mong ai yêu anh cả, anh chỉ mong em được vui vẻ hạnh phúc, mong gd và các bạn được vui vẻ về c.s còn anh sẽ đi tiếp con đường đang bị chia đôi anh sẽ nối nó lại bằng nghị lực con tim yếu đuối này.
There are no comments for this post yet.
Be the first to comment. Click here.