Những điều trôi qua, thời gian vẫn từ từ lặng lẽ trôi qua. Trôi qua thật mau, a mong sẽ có vài ngày nghỉ dành cho anh, a mong rằng sẽ có những lúc được ngồi ở bên 1 ai đó. Một người mà a vẫn trọn nâng niu. Nhưng vì sao và tự hỏi rằng mình khi ôm lấy em thì được và khi buông em ra thì sợ rằng e lại rời xa như thế. Thứ gì đã thuộc về mình và vẫn sẽ thuộc về mình khi ở bên anh thì e phải tin rằng e sẽ nắm chắc được a chứ , đừng để những thứ khác làm cho con đường rời bước. Khi bên em anh không đắn đo, không nuối tiếc vì những điều gì trải qua, ko dám thổ lộ nhưng dám chắc sẽ thực hiện được nhiều hơn thế. Vì sao cái đất nước này vẫn muốn giữ chân và vì còn em trong đó, không thì a nên chọn 1 hướng đi khác nhưng a biết rằng ở đâu cũng thế tự thân tự lập không ai có thể giúp ta mãi, a vẫn chưa có thành công, và cũng chưa có nghề nghiệp , nhưng a có trái tim của sự vĩnh cửu, suy nghĩ của 1 sự tích tụ lâu dài đã lập ra sẵn, và 1 lòng nhiệt huyết ….
Mỗi lúc mỗi ngày hằng giờ vẫn thường suy nghĩ, những điều tốt có đến với em không, chỉ sợ rằng không thể giữ e thôi, thôi thì đã trót thì phải giữ cho đến khi hoàn thành những suy nghĩ sẽ thành thật. Vì nụ cười ấy có bao giờ phai, có bao giờ níu giữ đâu mà vẫn tồn tại trong tâm trí thôi…
Mọi việc đang tiếp diễn a không biết có hoàn hảo không nữa, a thấy nó nhấp nhô trùng trùng điệp điệp, nhưng a vẫn hỏi rằng vì sao a lại mềm yếu trước em thế nhỉ, tại sao a lại có những điều chấp nhận tất cả về em, và em lại lo lắng thế vì anh, đừng suy nghĩ quá xa , Vì a có thể đơn giản thôi. A có thể làm nhiều thứ từ chính mình , không giỏi , không chu đáo nhưng bằng cả tấm lòng của 1 chàng sv xa quê. Người sv chưa từng hề nhắc đến nỗi nhớ quê nhà, mà chỉ là nỗi nhớ về em. Hình bóng dập dìu mãi không trôi…
A ngã rồi a lại đứng dậy bước tiếp để vươn tới ước mơ, những niềm đam mê cháy bỏng những bước chân cô đơn đã được e thêm vào để cùng nhịp thở mỗi khi nhớ và nghĩ về. 1 tháng , 2 tháng trôi qua rồi mọi thứ sẽ dần dần quen thôi. A không thể quên vì còn thương và nhớ rất nhiều. Tóc dường như đã mọc dài thêm, đã hiểu và thông cảm suy nghĩ nhiều hơn đã cố gắng chấp nhận những thứ tồn tại thực tế. 3 tháng trước a luôn tự nghĩ về gia đình, 2 tháng còn lại là suy nghĩ về em. Còn trong a đây là 1 mớ hỗn loạn a chưa có 1 phương án nào để sắp xếp cho chúng dần vào vị trí của nó, a chưa thể không phải vì a chưa sẵn sàng mà là quá nhiều vượt ngoài khả năng của anh,. Anh cũng đang dần cố làm mọi thứ trở nên trật tự không thì chúng sẽ làm hại chính suy nghĩ vốn yếu mềm của anh.
Anh có ý mình muốn: “Muốn em tin ở con tim, Muốn em nhận điều tốt hơn và chấp nhận những điều khó”. Cuộc sống mà dễ quá thì đâu phải là cs đâu, Cuộc sống luôn có mặt trái và thật của nó , đâu ai mà sung sướng hoài được, không ai có thể 1 cuộc sống nhưng mình mong muốn, mỗi người luôn chỉ chọn 1 cuộc sống đích thực cho mình và xây dựng lên đó là niềm hp nhất của họ, và những điều đó làm cho họ trở nên tự tin và mạnh mẽ hơn với cs này. Cs là vậy luôn chạy đua, ai cũng lớn lên ra xh và làm. Và e đã làm điều đó trước anh rồi, nhưng rồi a cũng sẽ phải làm như thế thôi, để trơ thành những con người của xh trụ cột của một Gia đình và trở thành người tiên phong trong những điều a chọn…..
Và bởi vì… A ……………. cần ………….. Có ………….. Em….
There are no comments for this post yet.
Be the first to comment. Click here.